“Quản sự phòng bếpnhỏ nói bạc thiếu dùng, thức ăn phải trữ cho mấy ngày tới, vì vậy khôngcó cách nào thêm thức ăn. Vương phi muốn ăn gì, nô tì đến phòng bếpchính gọi đầu bếp làm cho người.” Hồng Lăng cúi đầu thấp giọng nói. Kỳthực trên đường trở về, nàng nghĩ không nên bẩm báo việc này cho Vươngphi, nhưng mà nếu không bẩm báo, nàng cũng không biết dùng cớ gì để giải thích, cho nên chỉ có thể chọn cách nói thật.
Nghe xong đầuđuôi, Mộ Dung Thư cũng biết là chuyện gì xảy ra, liếc nhìn vài món ănđạm bạc như chay trên bàn, thanh âm bình thản phân phó: “Trước tiên làdùng cơm đi. Buổi trưa qua đi, ngươi đi gọi quản sự phòng bếp tới đây.”
Người hiền bị người ức hiếp, cái đạo lý này thật đúng. Chỉ là mấy bà tử đềucủa phòng bếp nhỏ thuộc Mai viên mà cũng muốn cưỡi ở trên đầu của nàngmà làm mưa làm gió, nghe thực là nực cười!
Sắc mặt như thườngdùng cơm trưa, trong miệng nhai rau dưa, lòng lại cười lạnh một tiếng,coi như ăn rau xanh không có thuốc trừ sâu đi, vừa khỏe mạnh, vừa giảmbéo! Về phần những thứ khác, sau khi ăn no rồi sẽ tính!
“Vâng ạ.”
Bữa trưa qua đi.
Mộ Dung Thư dựa vào trên ghế nằm, ánh nắng sau buổi trưa xuyên qua cửa sổchiếu lên người nàng, lười biếng nhắm mắt, khóe miệng khẽ nhếch lên cười mỉm, cả người lộ ra hơi thở nhu hòa.
Cúi đầu đúng ở phía dướicách mười thước Lưu mụ nơm nớp lo sợ, bà ta đứng ở chỗ này khoảng haikhắc*, mà Vương phi lại cứ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phi-khong-bang-tieu-thiep/2430773/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.