Thật lâu khôngnghe trả lời, trong phòng Mộ Dung Thư nhíu nhíu mày, bất quá cũng khôngvội, dù sao tuồng vui hôm nay, là do người khác tới làm đạo diễn, mà sovới nàng thì người này chắc sốt ruột hơn nhiều.
Sau khi lười biếng duỗi người, khởi động thân thể rồi dựa vào giường.
Khi nàng hoàn thành xong, bên ngoài rốt cuộc cũng có tiếng đáp lại.
“Vương phi, Vương gia, Thẩm trắc phi cùng Nhị phu nhân tới thăm người.” Hồng Lăng phản ứng nhanh nhẹn, lập tức mở miệng nói.
“Ân, để cho bọn họ vào đi.” Trong phòng truyền ra giọng nói lạnh lùng của Mộ Dung Thư, hơn nữa còn lộ ra nồng nặc ý lười nhác cẩu thả.
Bênngoài Vũ Văn Mặc, Thẩm trắc phi cùng Nhị phu nhân đều nhận định, xem raMộ Dung Thư đúng là bị thương rất nặng, chắc là tiếng ồn ào vừa rồi đãđánh thức nàng ta.
Sau khi Hồng Lăng đem cửa đẩy ra, đầu tiên tiến vào là Vũ Văn Mặc, tiếp theo là Thẩm trắc phi, cuối cùng là Nhị phu nhân.
Khi Hồng Lăng ở cửa tiến vào phòng, liền lập tức xoay người phân phó mấynha hoàn bên cạnh đi chuẩn bị trà. Nàng thì đi theo vào phòng hầu hạ.
Mộ Dung Thư miễn cưỡng quay đầu lại nhìn vào ba người. Bởi vì ký ức trongđầu, nàng đối với bọn họ cũng không có gì xa lạ, bất quá, tầm mắt củanàng dừng trên người của Vũ Văn Mặc, đối với người này trong trí nhớ của thân thể này thì chỉ có thể dùng từ “tiêu soái” để hình dung, hiện tạinhìn tận mắt, lại phát hiện người đàn ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phi-khong-bang-tieu-thiep/2430759/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.