Cái cảm giác rượu ngon thượng đẳng trôi xuống yết hầu quả thực không thể diễn ta bằng lời. Có lẽ vì là người quen, lại ở trên địa bàn của mình,cho nên nàng không cảnh giác, tiếp tục uống rượu hưởng thụ.
Dạ Vô Minh thấy Tiêu Khuynh Thành uống đã đủ thì mỉm cười tà ác, vỗ vỗvai nàng: “Cũng không còn sớm nữa, ngươi uống ít thôi, quay về Tiêu phủnghỉ ngơi đi. Ta phải đi.”
Tiêu Khuynh Thành gạt tay Dạ Vô Minh ra: “Ngươi muốn đi đâu thì đi,không cần nói với ta. Ta vẫn tự lo được cho mình, mà không phải còn Bạch Hi sao?”
Dạ Vô Minh giật nảy mình, lúc này mới nhớ ra còn có một Bạch Hi, có lẽnàng ấy sẽ làm hỏng kế hoạch của mình mất, nên phải nghĩ biện pháp. Đira khỏi sương phòng, ngoắc tay với Bạch Hi đang đứng hầu ở một bên.
Bạch Hi nhìn thấy Dạ Vô Minh: “Thái tử điện hạ, ngài gọi Bạch Hi có chuyện gì?”
“Dù sao cũng đã từng là người của ta, sao còn đề phòng ta như thế. Đương nhiên là có chuyện tốt mới tìm ngươi, lại đây, lại đây…….” Dạ Vô Minhnghĩ, chắc chắn lâu lắm rồi Bạch Hi không được gặp hai muội muội kia!
Bạch Hi dạ một tiếng, suy nghĩ một chút, bước tới trước mặt Dạ Vô Minh: “Điện hạ.”
“Vừa nãy chủ nhân nhà ngươi nói, ngươi có thể đi nghỉ rồi, tìm hai muộimuội của ngươi trò chuyện. Bản điện hạ cũng không phải là người vô tình, đương nhiên sẽ khoan hồng độ lượng. Được rồi, ngươi đi đi.”
Bạch Hi mờ mịt dạ một tiếng, lúc chuẩn bị bước vào trong hỏi Tiêu Khuynh Thành,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phi-cua-doc-vuong/1622711/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.