Hắc Ưng không hiểu Tiêu Khuynh Thành đang suy nghĩ gì nữa, hắn không hỏi,nhưng trong lòng không hề thoải mái, cảm giác giống như Tiêu KhuynhThành muốn đẩy hắn ra xa. Ngập ngừng một lúc mới nhận lấy bức thư trướcmặt, nghi ngờ hỏi: “Quận chúa, bên người Hắc Ưng có một tiểu đệ, làmviệc cẩn thận, Hắc Ưng muốn để hắn chuyển hộ phong thư này, còn Hắc Ưngsẽ ở lại Kinh Đô giúp Quận chúa xử lý việc khác.”
Tiêu Khuynh Thành sao không hiểu hắn nghĩ gì, nàng cười nhẹ, chậm rãicúi người “Ngươi thật sự là ám vệ được phụ hoàng trọng dụng ư? Sao đầuóc lại đơn giản như vậy? Ngươi nghĩ xem, chuyện này có thể để người thứba biết sao? Tầm quan trọng của phong thư này ngươi đã từng nghĩ đến bao giờ chưa?”
Đột nhiên Hắc Ưng ngẩng đầu, hai mắt mở lớn, thái độ hung hăng càn quấycủa Tiêu Khuynh Thành làm hắn không vui, thế nhưng một lúc sau cảm xúccủa hắn đã bình ổn lại, chậm rãi cúi đầu: “Thuộc hạ ngu muội, mong Quậnchúa tha thứ.”
“Được rồi, Bản Quận chúa thực sự rất mệt, không muốn nói nhiều với ngươi nữa. Ta chỉ muốn ngươi hiểu rõ, phong thư này cực kì quan trọng. Nếurơi vào tay người khác, vậy thì Bản Quận chúa, ngươi và phụ hoàng đềuxong đời! Vì vậy, ta mới để ngươi chuyển bức thư này, giờ đã rõ rồi, tốt nhất mau xử lí nhanh đi.” Thời tiết nóng nực, khối băng kia dù mát cũng không thể bằng điều hòa ở hiện đại được, cho nên tâm trạng của nàng vôcùng bực bội.
Hắc Thanh cúi đầu, trầm giọng nói: “Thuộc hạ đã rõ, nhất định sẽ đưaphong thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phi-cua-doc-vuong/1622709/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.