"Không đủ, toàn bộ đều không đủ. Ngươi đã đoạt trượng phu của ta, phá hủy hết thảy những gì thuộc về ta. Nữ nhi của ngươi còn làm hại ta phải chịu bao nhiêu đau khổ, ngươi đáng chết! Nữ nhi của ngươi cũng đáng chết!" Hạ Hầu Vân lại có thể dám cả gan bước từng bước một đến gần Vãn Ngọc. 
Trong lòng Tiêu Khuynh Thành đột nhiên trở nên căng thẳng, tuyệt đối không thể để cho bà ta làm Vãn Ngọc bị thương, lập tức điều khiển lời nói, "Đáng chết... Tỷ tỷ mới là người đáng chết nhất ... Nhân quả báo ứng! Tỷ tỷ chắc chắn sẽ bị báo ứng! Ha ha... Ha ha. . ." 
Tiếng cười điên cuồng xa dần, bóng dáng màu trắng cũng từ từ khuất dạng. Hạ Hầu Vân đuổi theo, nhưng vẫn không chạm được dù chỉ là một góc áo. Bà ta vô lực ngồi bệt trên bậc cửa, giọt mưa to như hạt đậu giáng từ trên trời xuống, va vào người gây ra không ít đau nhức. 
Tay Hạ Hầu Vân thoáng nắm chặt góc áo, những việc năm xưa lần lượt hiện ra trong đầu, trái tim đau đớn như vậy. Con ngươi rủ xuống, mang theo một tia hận ý. 
Tiễn Tố Ca. 
Ngươi có thể gả cho bất kì kẻ nào cũng được, thế mà tại sao ngươi lại cố ý lựa chọn nam nhân của ta. Tại sao vậy? Ta thật sự đã từng coi ngươi như tỷ muội, nhưng mà ngươi thì sao? Đoạt trượng phu của ta, phá hủy gia đình của ta, ngươi thật đáng chết! Đáng chết mà! 
Ba ngày ở am Tử Vân, Hạ Hầu Vân đều sống trong lo sợ, mỗi ngày trong mộng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-phi-cua-doc-vuong/1622697/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.