Edit: Koliz
Quý Trần Ai chưa bao giờ cảm thấy mình là một người thích ăn dấm chua, mãi đến tận lúc anh gặp một người phụ nữ nào đó tìm tới cửa.
Ngẫm lại dòng sông lịch sử, Quý Trần Ai mới phát hiện, anh cũng không phải không thích ghen, mà là căn bản không có cơ hội ghen. Thái độ Chu Nghiêu Cần đối xử với người khác không mặn không nhạt nhưng tuyệt đối không tính là thân thiện, đối mặt với nữ sinh có hảo cảm với cậu, lại càng nắm chặt rất đúng mực.
Cho nên trong thời gian ở chung với Chu Nghiêu Uẩn, Quý Trần Ai chưa bao giờ cảm thấy địa vị của mình bị uy hiếp, cũng chưa từng có ý nghĩ Chu Nghiêu Uẩn sẽ bị người cướp đoạt đi. (Đoạn này làm tui có cảm giác sai sai =)))
Mà trong thời gian Chu Nghiêu Uẩn tách khỏi Quý Trần Ai, Quý Trần Ai cũng không có cơ hội sẽ thấy bên người Chu Nghiêu Uẩn đầy hoa đào*.
(* : chỉ mấy cô gái bu vào thằng nào đào hoa ấy.)
Thế nhưng hôm nay lại là ngoại lệ, bởi vì hoa đào của Chu Nghiêu Uẩn, đã tự mình tìm tới cửa.
Hoa đào là một cô nàng tóc vàng, dáng người yểu điệu, khuôn mặt đẹp đẽ, phù hợp với ảo tưởng của tất cả đàn ông đối với phụ nữ, lúc Quý Trần Ai đi mở cửa còn tưởng cô ta gõ sai cửa, lại không nghĩ rằng người này thật sự là đến nhà bọn họ.
“Chào anh.” Người phụ nữ nói một câu tiếng Trung sứt sẹo, cô ta nhìn Quý Trần Ai chống gậy, cười híp mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-nang-luong-he-thong/2879184/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.