Ánh mắt trống rỗng bất lực, Trạch Ninh co rúm thân thể lui ở trong góc, tuy rằng còn có thể miễn cưỡng duy trì lý trí, nhưng cũng đã sắp không chịu nổi, hiện tại y theo bản năng mà lảng tránh hết thảy đụng vào.
“Ninh, không cần buông tha cho. Ngày mai cậu có thể nhìn thấy Ngô hạo.” Nhìn đến Trạch Ninh như vậy, Vệ Thanh Phong cuối cùng ý thức được cho tới bây giờ điều mình muốn cũng không phải là đập vỡ Trạch Ninh. Hành động cướp đoạt, bắt buộc gần như cố chấp trước kia thật sự vô cùng buồn cười. Cướp được lại như thế nào, một khối thể xác không có linh hồn lại có ý nghĩa gì? Không có cảm tình ràng buộc tuyệt đối không thể dài lâu.
Hắn không muốn Trạch Ninh hỏng mất, hắn hi vọng Trạch Ninh có thể luôn bảo trì bộ dạng mà hắn thích, kiên cường kiêu ngạo cũng không đàng hoàng, thông tuệ minh mẫn lại biết ẫn nhẫn. Nhưng hiện tại hắn cái gì cũng không làm được, hắn vẫn không thể cùng Lạc Dục Đan quyết liệt. Hắn chỉ có thể tới nơi này nói vài lời an ủi, làm cho Trạch Ninh không cần tuyệt vọng.
Trạch Ninh chậm rãi ngẩng đầu, trong ánh mắt trống rỗng cuối cùng hiện lên một tia ánh sáng. Đúng vậy, chỉ cần Ngô Hạo còn ở y liền có hi vọng. Vì chủ nhân của y, y phải sống sót, không thể hỏng mất.
Trạch Ninh gật gật đầu, thân thể vẫn cuộn lại không hề thả lỏng. Vệ Thanh Phong nhìn, chỉ có thể nhẹ nhàng thở dài một hơi, chậm rãi rời đi.
Vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-la-nguoi-no-le/2545625/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.