Lúc Trạch Ninh rửa xong chén rồi đi lên lầu, Ngô Hạo vẫn quần áo chỉnh tề như cũ ngồi trên sô pha. Trạch Ninh đi qua, quỳ xuống bên chân hắn, cúi đầu hô: “Chủ nhân.”
Ngô Hạo đối Trạch Ninh quỳ bên chân ngoắc ngón tay: “Lấy lòng ta.”
Trạch Ninh nghe vậy liền đi tới một vị trí thích hợp cho Ngô Hạo xem xét, mở lớn hai chân dùng tư thế quỳ tiêu chuẩn nhất. Ngón tay y nhẹ nhàng cởi ra nút áo đầu tiên, làm cho áo sơ mi hơi rộng mở một chút. Động tác của y đã không còn quẫn bách cùng ngây ngô như lúc ban đầu, cũng không có vẻ cấm dục như ở trận dạy dõ công khai kia. Hiện tại y đã biết làm sao để đem chỗ mê người nhất của mình bày ra.
Nút áo cởi bỏ đến nút thứ ba, hai điểm thù du trước ngực y như ẩn như hiện, y cũng không gấp gáp mà cởi xuống. Ngón tay cách lớp áo ở tại hai điểm kia mà xoa nắn, miệng thường thường phát ra rên rỉ không rõ nghĩa. Quần tây bó sát buộc chặt hạ thể dần biến cứng rắn của y, dụ hoặc đến nói không nên lời.
Nút áo cuối cùng bị cởi bỏ, áo nửa khoác trên người, nhũ hoàn trước ngực ở lúc thân thể Trạch Ninh không ngừng run run lóe ra hào quang. Trạch Ninh cứ như vậy mặc áo sơ mi mới thoát phân nửa cởi ra dây lưng. Quần chảy xuống đầu gối, có thể nhìn đến chỗ quần lót kề sát tính khí đã có chút ẩm ướt.
Cuối cùng Trạch Ninh đem áo cởi ra, giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-la-nguoi-no-le/2545588/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.