Một câu nói làm cho gã đàn ông trong nháy mắt thân thể cứng đờ, giơ tay chặn lại hai tay Yến Thù Thanh, lại bị anh trở tay tránh ra, một cùi chỏ để ở trên cuống họng của hắn.
"Làm sao, còn muốn không thừa nhận? Nói hưu nói vượn nữa em liền trực tiếp phế bỏ anh!"
Đối diện ánh mặt thẹn quá hoá giận lại bao trùm dục vọng của Yến Thù Thanh, Cận Hằng liếm môi một cái, thẳng thắn bỏ qua giãy dụa, "... Làm sao em biết là anh?"
Yến Thù Thanh tức giận lườm hắn một cái, "Thân hình của anh có hóa thành tro em cũng nhận ra, anh cho rằng đổi gương mặt khác, cố làm ra vẻ bí ẩn một trận em liền không biết anh là ai?"
Lời này khiến Cận Hằng sững sờ, sau đó mặt mày đều sáng lên, "Thật sự a, nói như vậy ở trong rừng cây em liền nhận ra anh?"
"Phí lời, nếu không anh cho rằng em dễ dàng bị anh bắt đến đây như vậy."
Nhắc tới chuyện này Yến Thù Thanh không nhịn được nện cho hắn hai quyền, "Em xem con mẹ nó anh thực sự nghiện hoá trang à, ba ngày hai lần bày ra cái trò này, có phải anh cảm thấy cùng em kết hôn không có cảm giác mới mẻ, mới dằn vặt ra em nhiều như vậy đúng không? Nếu như anh đã cảm thấy chán rồi, ngày mai em sẽ ly hôn với anh!"
Hai chữ cuối cùng trực tiếp khiến Cận Hằng phát hỏa, mới vừa rồi còn cười được, vào lúc này đột nhiên nhíu lông mày, nghiêm mặt nói, "Ly hôn cái gì, ai cho phép em làm như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-la-khong-ly-hon/1307678/chuong-87-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.