"Ở chỗ này chờ lâu như vậy, làm sao không nói cho Cận Hằng cậu bị trẫm mời đến đây?"
Hoàng đế làm sao lại biết anh chưa trả lời tin nhắn của Cận Hằng?
Yến Thù Thanh trong lòng kinh ngạc thoáng qua, sau đó lập tức ý thức được Hoàng đế e sợ trước khi đi đến căn phòng này đã bắt đầu thử thách anh, mà biểu hiện của anh có khiến vị "thiên tử" này thoả mãn hay không, lại nhất thời không có cách nào nhận biết, vì vậy trái tim anh không tự chủ mà đập mạnh.
Quỳ một chân trên đất, anh cung kính nói, "Bệ hạ trước đây cũng chưa từng gặp thần, nếu như muốn để cho Cận Hằng biết đến chuyện này, chắc chắn sẽ không đơn độc truyền một mình thần tiến cung, càng sẽ không để cho Cận Hằng rời đi, cho nên thần không thể trả lời tin nhắn của Cận Hằng."
Hoàng đế nghe xong lời này nhất thời nở nụ cười, ánh mắt nhìn Yến Thù Thanh cũng lộ ra thần sắc hài lòng, "Thằng nhóc cậu quả thực lanh lợi, nhưng cậu có biết tự ý phỏng đoán thánh ý là tối kỵ hay không."
Yến Thù Thanh nghe xong lời này, không nhịn được cười một tiếng, ngoắc ngoắc khóe miệng, "Thần chỉ là cho là bệ hạ khá là yêu thích nghe lời nói thật, hơn nữa nếu như thần quả thực lanh lợi như lời bệ hạ nói, có thể lập tức đoán được tâm tư của ngài, cũng không cần ở đây thấp thỏm bất an."
Hoàng đế mỉm cười, "Thấp thỏm bất an? Làm sao, lẽ nào cậu rất sợ trẫm?"
Yến Thù Thanh thật thà gật gật đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-la-khong-ly-hon/1307578/chuong-41-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.