*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Xiao Mei
Thời điểm Tô Diệc Thần tỉnh lại đã là sáng hôm sau.
7 giờ sáng, trời vẫn còn chưa sáng, vẫn còn một chút mưa phùn lất phất, Tô Diệc Thần ưm nhỏ một tiếng, Tô Tinh Thần liền tỉnh.
Cô đứng lên từ sofa bên cạnh, nhìn về phía cậu: "Tỉnh?"
Tô Diệc Thần gật gật đầu, khi nhìn thấy Tô Tinh Thần hai mắt sáng lên: "Chị, sao chị tới đây?"
Tô Tinh Thần cười nhạo: "Chị cậu không tới thì còn ai tới?"
Tô Diệc Thần a một tiếng, duỗi tay cầm lấy tay cô nói: "Cầu an ủi."
Nhìn thấy động tác của cậu, cô nhướng mày: "Cầu an ủi gì? Hiện tại cảm giác thế nào?"
"Chân đau." Tô Diệc Thần đáng thương hề hề nhìn cô, giống y hệt một đứa trẻ.
Nghe vậy, Tô Tinh Thần bật cười, vỗ đầu cậu: "Đừng cầu an ủi, trước nói cho chị biết vì sao tối qua lại đánh nhau?"
"Em không có đánh nhau."
"Vậy chân em sao lại thế này? Bạn học em nói là em vì một cô gái mà đánh nhau?". Nói thật, cái lý do này Tô Tinh Thần không tin tưởng được. Tối qua cô nhìn thấy cô bé kia cảm thấy đấy không phải là loại hình mà Tô Diệc Thần sẽ thích.
Tô Diệc Thần đã là ngốc bạch ngọt, không có khả năng lại đi thích con gái ngốc bạch ngọt, nhu nhu nhược nhược.
"Em không có đánh nhau." Tô Diệc Thần trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-la-em-chi-thich-anh/2201869/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.