Gã đàn ông quay đầu lại, cả Lương Vỹ cũng bị kéo theo. Tuy rằng còn choáng váng vì say, nhưng ở khoảng cách gần, Lương Vỹ không thể không nhận ra người này: Mạc Chính Phong. Trong đầu cậu lập tức hiện lên cả ngàn câu mắng chửi, sớm không gặp muộn không gặp, tại sao lại gặp vào lúc này?
- Mày là ai? - Gã đàn ông hất cằm hỏi.
- Chồng cậu ấy. - Mạc Chính Phong thản nhiên trả lời, giống như đây là sự thật hiển nhiên vậy.
Lương Vỹ dĩ nhiên không thể làm ngơ như không nghe thấy gì, lập tức phản bác:
- Cái gì mà chồng? Anh và tôi không quen biết!
Mạc Chính Phong nhíu chặt chân mày, lúc này không phải lúc để giận dỗi, chỉ cần cậu xác nhận, chuyện sẽ dễ giải quyết hơn nhiều. Tại sao lại ương bướng như thế chứ?
- Ha! Em ấy nói không phải kìa. Này, nói thật đi, có phải thích người ta mà người ta không thích mình không? Chú em, chỉ là một tên bán thân nuôi miệng mà thôi, đẹp đến mấy thì cũng rất dơ bẩn, không đáng đâu. Hôm nay anh đây nhắm nhóc này rồi, chú mày có muốn thì ngày mai tới!
Lương Vỹ còn chưa tỉnh rượu, lại đang trong trạng thái rối loạn vì gặp anh trong tình cảnh khó xử này, căn bản không nghe hiểu những lời hắn nói, nhưng Mạc Chính Phong thì hiểu. Một ngọn lửa giận dần bùng lên thiêu đốt trái tim anh. Anh tuyệt đối không chấp nhận để cho bất kỳ kẻ nào sỉ nhục cậu. Bất kể quá khứ của cậu có ra sao, hiện tại đều không còn ý nghĩa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-la-cho-em-noi-yeu-anh/1852274/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.