Dạo này Mạc Chính Phong vẫn luôn phải chạy đi chạy lại giữa hai nơi: nhà và bệnh viện. Mạc Chính Thuần bận lo công ty cho nên việc chăm sóc Mạc Chính Dân dĩ nhiên phải do Chính Phong làm. Bận rộn lại thêm lo lắng thấp thỏm khiến anh vô cùng mệt mỏi, cả người đều gầy đi một vòng. Lương Vỹ thương anh, vẫn thường gọi điện hỏi thăm an ủi, rảnh rỗi sẽ chạy qua thăm anh một chút, đôi khi còn nấu cơm cho anh ăn. Quãng thời gian này tuy cả hai đều không nhàn nhã gì nhưng lại rất ngọt ngào ấm áp, khiến cho Lương Vỹ cảm giác như mình đang mơ. Cậu vui đấy, hạnh phúc đấy, nhưng trong lòng vẫn luôn lo sợ bất an, mơ hồ cảm thấy hình như có điều gì đó sắp xảy ra, và nó... sẽ phá tan nát cuộc sống yên bình này của cậu...
Hôm nay là chủ nhật, Mạc Chính Thuần đến bệnh viện thay cho Chính Phong nên anh có thể về nhà. Lương Vỹ lại tranh thủ tới, trước khi đi còn làm bánh bao cho anh ăn. Cũng là hôm trước cậu làm, Trương Huệ Mẫn khen ngon nên mới quyết định làm đem tới cho anh. Huệ Mẫn đứng trước cửa bếp nhìn cậu bận rộn, kìm nén không được thở dài. Vì sao cậu cứ ngày càng xa cô như vậy... Cậu đã nói không có quan hệ gì đặc biệt với Mạc Chính Phong cơ mà, tại sao hai người giờ lại giống như... tình cảm rất sâu đậm vậy? Rốt cuộc thì Lương Vỹ có yêu Chính Phong hay không? Cô... có cơ hội hay không? Cô đã thích Chính Phong từ hồi còn đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-la-cho-em-noi-yeu-anh/1852262/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.