Kiệu hoa vừa vào nhà Nam Cung, Kim Ánh Nhi vội vàng ngồi nghiêm chỉnh, cầm khăn voan đắp kín.
Chỉ là, cho dù nàng dựng thẳng lỗ tai như thế nào cũng không nghe thấy tiếng nói chuyện nào. Nhà Nam Cung này vô cùng yên tĩnh, có chút nào là vui vẻ đâu?
Ngực Kim Ánh Nhi đập loạn lên, không tự chủ nắm chặt túi đeo bên người.
Cỗ kiệu từ từ dừng lại.
"Tân nương hạ kiệu." Hứa bà mối vén mành kiệu lên, nhanh nhẹ đỡ tân nương đi ra ngoài.
Kim Ánh Nhi vừa đứng dậy, mũ phượng trên đầu khiến cho cả người nàng lung lau, đành phải dựa vào Hứa bà để đứng lên.
"Chúc mừng Nam Cung lão gia cưới được mỹ nhân như hoa!"
Sau khi Kim Ánh Nhi bước vào cửa, tiếng chúc mừng của Hứa bà vọng từ trong nhà ra.
"Bái đường đi." Nam tử ra lệnh.
Kim Ánh Nhi nhíu mày, cảm thấy giọng nói này nghe thật sự không già, tối đa chỉ tầm ba mươi tuổi.
"Vâng, đừng làm lỡ giờ lành. Trưởng bối nhà Nam Cung đâu?" Hứa bà hỏi.
"Không có trưởng bối. Không phải nhà Công Tôn cũng không phái người qua sao?" Giọng nói nam tử không giận mà uy.
"Lão gia bớt giận, cả nhà Công Tôn huyện lệnh đều bị nhiễm bệnh nặng, sợ đến đây sẽ lây bệnh cho tân nương thì không tốt. Ngài sau khi biết tin này cũng không tự mình đến đón dâu sao? Vậy hai nhà cũng ngang nhau thôi..." Hứa bà lớn tiếng nói.
"Bớt nói đi." Nam Cung Khiếu Thiên kiên nhẫn nói.
"Lão nô nói nhiều rồi, mong lão gia không trách tội, lão nô làm ngay." Kim Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-cung-tieu-thiep/92784/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.