Ba tháng trôi qua, Kim Ánh Nhi cứ như vậy mà biến mất.
Hoàng hôn buông xuống, Nam Cung Khiếu Thiên đứng trong phòng của Kim Ánh Nhi, mở gói đồ màu xanh lục của nàng ra.
Bên trong là một vài món đồ chơi nhỏ của nàng cùng cây sao xanh, trong đầu nhớ lại tiếng sao khó nghe và dáng vẻ bướng bỉnh của nàng khi thổi sáo. Trong mơ nàng luôn dùng đôi mắt tinh quái nhìn hắn, cũng vẫn là dáng vẻ nhảy nhót của nàng trước khi bị trúng độc.
Ngọc dung của Nam Cung Khiếu Thiên vẫn luôn ngóng chờ, vẫn luôn có ảo giác rằng một khắc sau Ánh Nhi sẽ lao tới ôm lấy hắn, làm nũng với hắn, đùa giỡn với hắn.
Những hồi ức về nàng rất rõ ràng, đến giờ hắn vẫn không có cách nào thừa nhận rằng nàng đã không còn ở bên hắn. Hắn càng không có cách nào lý giải nói vì sao nàng có thể nói đi là đi, sau đêm đó, chỉ sai người mang đến một phong thư.
Thư là do Thạch Ảnh viết, bên trong viết rằng ---
Có lẽ Kim Ánh Nhi không còn nhiều thời gian, nhưng vận khí của nàng vô cùng tốt, gặp được "quỷ y" Mạc Lãng Bình. Nếu như khỏi hắn, sẽ quay về bên cạnh hắn. Kim Ánh Nhi còn đặc biệt nhắn nhủ, nếu Nam Cung Khiếu Thiên không chịu cưới vợ, thì nàng sẽ không quay về bên cạnh hắn.
Nam Cung Khiếu Thiên nhìn nhìn tờ giấy, cũng chỉ có thể cười khổ.
"Mệt cho nàng còn là một kẻ lừa đảo, lời nói dối sứt sẹo như vậy, vậy mà nàng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-cung-tieu-thiep/1931319/chuong-10-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.