Hiên Viên Dực đi rồi, chỉ để lại một căn phòng đầy khí lạnh. Bên ngoài không ngừng truyền đến tiếng ồn ào của khách làng chơi đến Ngưng Nguyệt Lâu tìm hoa, cùng từ ngữ *** mị khiêu khích của các kỹ nữ đang trêu ghẹo khách, cho dù đã ở trong phòng ngăn cách, nhưng tâm tình ta vẫn khó chịu cực kỳ. Đêm nay ta kiên quyết sẽ không hồi cung, dứt khoát trụ ở Ngưng Nguyệt Lâu, Hiên Viên Dực bên mình có ba nghìn người đẹp thì trong lâu của ta cũng có không ít mỹ nữ.
Ta gọi quy nô đi hâm lại bầu rượu, rồi trong lúc đợi bắt đầu suy nghĩ xem nên làm gì để giết thời gian. Lúc này, bên ngoài truyền đến một đống âm thanh hỗn độn, hình như là có người uống say náo loạn, đập bàn phá ghế. Ta cau mày, “Gọi quản sự tới đây cho ta, đêm nay cũng không cho ta yên ổn được sao?”
Quản sự Ngưng Nguyệt Lâu tiến đến gõ cửa, thấy bộ mặt âm u của ta, mồ hôi lạnh cứ túa ra như mưa.
“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì mà làm khách nhân đến Ngưng Nguyệt Lâu đập phá? Có mỗi chuyện ấy cũng không xử lý thỏa đáng, ta muốn biết lương bổng mỗi tháng cho quản sự Ngưng Nguyệt Lâu ngươi để làm gì?” Quản sự đáng thương bị ta biến thành cái bao trút giận, chỉ dám im lặng đỡ đạn. Cái này không thể trách ta, trách hắn số xui ấy.
“Hồi bẩm công tử, sự việc đêm nay là đột nhiên phát sinh. Hoa khôi Mộng Tình vốn sẽ đêm nay lên đài hiến nghệ, nhưng nàng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-co/2070369/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.