Người đàn ông vẫn là quần kaki cùng áo sơ mi đơn giản nhưng không mất quý khí, hai ống tay áo cuộn lên tới khuỷu tay thuận tiện cho anh cầm kẹp nướng màu bạc trở từng miếng thịt trên giá, thuận miệng đáp: “Khu này mới hoàn thiện được ba năm thôi. Lúc đó em đang đóng phim, làm gì có thời gian đến đây.”
Cho nên cô không biết cũng là bình thường thôi.
Quả nhiên Hạ Quý Linh lập tức nhận đồng thuyết pháp này của anh mà không để bụng nữa.
Ngược lại cô quan tâm có thể chơi hết cả khu này hay không thôi.
“Nơi này rộng lắm không?”
Một buổi sáng nay họ đã chạy loăn xoăn ở khu vườn cây ăn trái thân gỗ, mắt thấy cũng đi được kha khá rồi, hiện tại đang ngồi trong chòi nghỉ mát trên bãi cỏ chiếm diện tích lớn nhất của khu sinh thái, tầm mắt bao quát được rất xa, bên cạnh có suối mát chảy róc rách từ trong núi ra.
“Rộng.”
Hằng Thời đặt kẹp nướng xuống, cầm đĩa thịt anh vừa nướng đi đến chỗ hai mẹ con vừa đáp: “Trừ những nơi chúng ta vừa đi qua thì vẫn còn đỉnh núi bên cạnh, khu vui chơi sau núi cùng nông trại chăn nuôi, vườn ươm, nhà kính cùng cánh đồng hoa.”
Hạ Quý Linh càng nghe càng mở to mắt. Cô mới không nghĩ cái nơi này lớn đến vậy. Thế mà họ chỉ mới đi được một phần ba thôi.
Lúc cô định nói chuyện thì đã được người đàn ông nhanh tay nhét vào miệng một cuộn thịt cuốn với rau cải chấm nước sốt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-chu-tro-ve-the-than-muon-nghi-huu-som/3590263/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.