Hạ Quý Linh theo bản năng quay đầu lại, đúng thật là nhìn thấy người đàn ông cao lớn lạnh lùng kia đứng cách cô không xa, bên cạnh một đám đối tác, dáng vẻ giống như vừa bàn chuyện làm ăn xong, đang chuẩn bị rời đi.
Cô nhìn thấy anh thì ba người bên cạnh cũng thấy. Mẹ Hằng chột dạ hoảng hốt thấy rõ kinh dị liếc mắt nhìn mẹ Mạc, nhưng cũng chỉ đổi được cái nhìn bất đắc dĩ của bà. Chịu thôi, ai biết lại khéo như vậy, bị bắt gặp tại trận chứ.
Chỉ có Mạc Nghiêm bình tĩnh nhất, còn chủ động bắt chuyện với Hằng Thời: “Đã lâu không gặp.”
Hằng Thời im lặng nhìn hắn, lại nhìn mẹ mình, nhìn khắp một lượt mới nhìn đến người con gái kia.
Lúc thấy Hạ Quý Linh mặc dù có chút giật mình khi thấy Mạc Nghiêm chào hỏi mình, biểu hiện còn giống như thân quen nhưng không hề có cảm giác chột dạ bị bắt quả tang tại trận thì tâm tình anh tốt hơn một chút. Anh không mất bao lâu đã hiểu được tiền căn hậu quả bên trong, sau khi quay lại giao việc cho trợ lý rồi mới đi về phía họ.
“Hằng Thời.”
Hạ Quý Linh có hơi hoang mang gọi tên anh.
Anh tự nhiên ôm lấy eo cô, trước tiên chào hỏi hai người lớn không để người ta yên thân kia: “Mẹ. Dì Doãn.”
“Ha ha…”
Mẹ Hằng chột dạ cười sờ mũi.
Lúc nhìn thấy biểu tình giật mình của Hạ Quý Linh, mà chỉ biết quay mặt đi nhìn trời nhìn đất.
Lúc này thì có nói gì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-chu-tro-ve-the-than-muon-nghi-huu-som/3590242/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.