Ngu Khiếu đi từng bước một về phía Trương Thế Nhân, thế là Trương Thế Nhân có chút căm tức.
Mười cái danh ngạch ưu tú đều đã được phân chia xong, có tất yếu phải đánh tiếp?
Một vòng đối chiến cuối cùng chỉ còn lại hai mươi người, Trương Thế Nhân và Ngu Khiếu lần lượt là người thứ nhất và người thứ hai chấm dứt tỷ thí, cho nên hiển nhiên hai người họ không cần phải đánh thêm lần nữa. Những người còn lại phải phân ra thắng thua để đạt được cái danh ngạch kia, mà những người chấm dứt như hai người Trương Thế Nhân và Ngu Khiếu thì có đánh nữa cũng không có ý nghĩa.
Nhưng xem bộ dáng của Ngu Khiếu, hẳn là hắn muốn đánh một trận với Trương Thế Nhân.
- Ngươi là người thông minh.
Ngu Khiếu nói.
Đây là lần thứ hai trong ngày hôm nay Trương Thế Nhân nghe được có người dùng những từ này khen hắn, tuy ngữ khí không có chút giả dối, nhưng Trương Thế Nhân vẫn thấy phản cảm. Loại giọng điệu nói chuyện này cứ như là một kẻ ở trên cao nhìn xuống, thật giống như trước khi cường giả tuyên chiến thì muốn khẳng định đối thủ là một cái không tầm thường, bằng không thì có vẻ hạ thấp bản thân mình.
Trương Thế Nhân quyết định không nói lời nào.
Ngu Khiếu cũng không để ý, hắn cười nói:
- Ta không phải tới tìm ngươi đánh một trận.
Trương Thế Nhân nhịn không được nhìn hắn một cái, nói:
- Cần ta nói cảm ơn?
Ngu Khiếu lắc đầu, giọng điệu bình thản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-chien/2278986/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.