Kinh Võ Viện tọa lạc ở trên con đường lớn có tên Huyền Vũ. Lúc này, ở bên phải cửa chính đã kín người, tất cả đều là những tú tài chuẩn bị vào cửa tham gia cuộc thi. Mà ở bên trái cửa chính thì hơi hơi an tĩnh một ít, ở đó toàn là những quan viên hoặc Hầu tước đến xem lễ.
Trương Thế Nhân dắt con ngựa đỏ cùng Trương Cuồng và Mạc Tẩy Đao lách vào bên trong, một đường hứng chịu vô số cái trợn mắt. Cũng không biết khi chen vào con ngựa màu đỏ kia đã khiến bao nhiêu người nới rộng khoảng cách. Nhất là những công tử áo gấm, bọn họ nhao nhao né tránh, e sợ bị thứ mùi ô uế của con ngựa kia dính vào y phục của mình. Phần lớn đệ tử nhà giàu đều đi đến đây bằng xe ngựa của gia tộc, còn không tiến vào con đường Huyền Vũ thì xe ngựa đã đứng ở ven đường theo quy củ. Kẻ dắt theo một con ngựa tiến về cổng chính Kinh Võ Viện cũng chỉ có một mình Trương Thế Nhân.
Khi gần đến cổng chính, bỗng nhiên một hồi ầm ĩ ở phía trước truyền vào lỗ tai của Trương Thế Nhân. Hắn lần theo nơi âm thanh phát ra thì mới phát hiện nguyên nhân của sự ầm ĩ nọ lại xuất phát từ hắn. Hắn thầm hô một tiếng: “Quả nhiên không có gì bất ngờ xảy ra, còn không tiến vào cửa chính của Kinh Võ Viện thì đã có người không chờ đợi được mà muốn làm chút gì rồi”.
Một người công tử trẻ tuổi mặc cẩm y tìm đến một vị giáo sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-chien/2278947/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.