Sướng Xuân Viên.
Hoàng đế híp mắt nhìn xem cái thiếu niên đang cúi đầu đứng ở trước mặt mình, cảm thấy tên tiểu tử này biểu hiện ra khiêm tốn có chút không thành thực. Có thể hết lần này đến lần khác, hắn không tìm thấy một cái tật xấu gì của thiếu niên kia, cho nên Hoàng đế có một chút không vui. Có lẽ là do khoanh chân ngồi ở trên giường với thời gian quá lâu, hắn cảm thấy chân mình có chút nhức mỏi, vì vậy vào lúc đứng dậy đã duỗi người một chút.
- Binh Bộ đã chết một trăm lẻ bốn người, trong đó thậm chí có cả cao thủ Thất Phẩm, Bát Phẩm. Ngươi có biết nếu như những người ngày được dùng ở trên chiến trường thì có thể giết được bao nhiêu địch nhân sao?
Hắn chậm rãi đi qua lại vài vòng để cho máu toàn thân khôi phục thông suốt.
- Vô luận nguyên nhân dẫn đến vụ án này là cái gì, Trẫm cũng không thể giả vờ làm như không thấy, dù ngươi là đệ tử của Trung Thân Vương. Tuy rằng Trẫm rất mong được gặp hắn, nhưng cho dù là hắn, nếu xúc phạm luật pháp của quốc gia, Trẫm sẽ vẫn không niệm tư tình. Đại Nam là Đại Nam của Trẫm, quy củ là do Trẫm định, cho nên Trẫm không thể phá vỡ cái quy củ này.
- Lập công chuộc tội.
Trương Thế Nhân bỗng nhiên nhẹ nhàng nói ra bốn chữ.
Hoàng đế khẽ giật mình, lập tức hừ một tiếng, nói:
- Ngươi ngược lại có khẩu khí thật lớn. Ngươi nói xem, ngươi dựa vào cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-chien/2278911/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.