Ánh bình minh vừa ló dạng kéo cái bóng tòa lầu gỗ ba tầng của Hải Dương Quán ra ngoài rất xa, sau khi chồng lên cái bóng của cây đại thụ ở bên cạnh, nếu đứng chỗ cao mà nhìn, cái bóng chồng này trông giống như một người khổng lổ đưa cánh tay chống trời.
Có lẽ, chỉ có ở thời điểm sáng sớm và hoàng hôn, đế đô Thanh Long mới có thể có nhiều mấy phần dịu dàng, ít đi vài phần khắc nghiệt.
Hải Dương Quán muốn mở cửa lần nữa ở thành Thanh Long, cần có thủ tục rườm rà mà phức tạp. Cho nên vào sáng sớm, quản gia liền mang theo người chuẩn bị lễ vật tốt nhất đi đến phủ nha môn thành Thanh Long, cho dù người quan phủ không làm khó dễ thì cũng không phải tất cả thủ tục có thể xong xuôi trong vòng một, hai ngày.
Sau một đêm không ngủ, Lê đại nương đứng ở phía sau cửa sổ, quan sát phong cảnh hậu viện cùng tình cảnh của người bên trong. Ngay ở lúc nàng đang suy nghĩ xuất thần, mấy tên quan sai mặc quan phục của Binh Bộ đi vào cửa chính của Hải Dương Quán. Tôi tớ đang sửa sang lại chính đường vội vàng tiến lên, sau khi hỏi thì mới biết được mấy người này dĩ nhiên đến tìm Trương Thế Nhân.
Tôi tớ mời mấy cái quan sai ngồi xuống, sau đó dâng trà nóng, vội vàng lên lầu ba bẩm báo với Lê đại nương. Lê đại nương có chút trầm tư rồi nói:
- Nếu là thượng quan tới tìm người, cũng sẽ không có chuyện gì. Ngươi gọi Trương Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-chien/2278876/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.