Cửa khẩu bến đò Phong Lâm có người đến người đi tấp nập, nơi này là nơi phải trải qua khi đi từ Tương Thành đế tỉnh Hà Đông, cũng là con đường mà dân chúng Tương Thành đi về đế đô phải đi qua. Sông Tương Thủy là một con sông lớn nhất vùng tây bắc của Đế quốc, hai bờ con sông lớn này dựng dục ra rất nhiều nhân vật có tiếng tăm lừng lẫy. Ví dụ nhưng gia chủ đời trước của Nguyễn gia là Nguyễn Khiếu, hay là Đại tướng quân trấn thủ quận Ung Châu ở nam cương Đại Nam là La Diệu.
Nếu đã nhắc đến La Diệu thì phải biết nguyên quán của hắn là ở tỉnh Hà Đông, hắn được cho là người kiệt xuất nhất của tỉnh Hà Đông trong trăm năm qua.
Trên bến đò Phong Lâm có ít nhất mười con đò ngang, ngoại trừ quan thuyền thì còn có rất nhiều ngư dân chống thuyền, đưa đò. Quan thuyền là đò ngang được quan phủ làm ra và được sắp đặt ở đây, vừa thu phí rẻ, lại còn lớn và ổn trọng. Nhưng bởi vì thương khách qua lại bến đò quá nhiều, cho nên chỉ dựa vào một các quan thuyền thì hiển nhiên là không đủ.
Mặc dù thuyền đánh cá là loại thuyền nhỏ, nhưng những ngư dân cầm lái đều là người dày dạn kinh nghiệm. Từ lúc nhỏ bọn họ đã sinh sống ở bờ sông Tương Thủy, đối với sông nước nơi đây, họ đã quen thuộc đến mức không thể quen thuộc hơn.
Thế nhưng, rất hiển nhiên, Lê đại nương của Hải Dương Quán vẫn không tin tưởng những… ngư dân bản địa này.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-chien/2278836/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.