Mạc Ngôn dắt đứa trẻ từ trong nhà tắm ra, cầm lấy khăn giúp cậu lau mái tóc đang nhỏ nước.
Mộc Tử Lẫm ngoan ngoãn ngồi một chỗ để anh lau tóc, đôi chân ngắn ve vẩy trong không trung, miệng nhỏ xinh chu ra huýt sáo.
Xong xuôi, cậu nhảy xuống khỏi ghế, chạy lại ôm chân cô: "Tiểu Miên Miên, con đói quá, hôm nay chúng ta ăn gì vậy ạ?"
Cô mỉm cười nhéo rồi lại hôn chụt lên cái má phúng phính phán nộn của cậu, cưng chiều nói: "Mau tới ăn, mami nấu món gà hầm rau củ mà Tiểu Lẫm Tử thích nhất đó."
"Oa, yêu mami quá đi mất."
Để cậu chạy về phía bàn ăn rồi,Mặc Ngôn mới tiến lại gần. Mộc Miên nhìn anh: "Có lịch trình tiếp theo chưa?"
"Có rồi, chuyến lưu diễn tiếp theo của anh là ở Hồng Kông."
Nghe tới đây, nét mặt cô hơi khựng lại: "H... Hồng Kông?"
"Ừ, em có muốn trở về cùng anh không?"
Không khí bỗng chốc trở nên im lặng. Thấy cô không nói gì, anh cũng không gượng ép: "Ăn cơm thôi."
"Con muốn đi!"
Hai người đồng thời nhìn về phía đứa nhỏ.
"Được, nếu Tiểu Lẫm Tử muốn đi, vậy chúng ta đi."
Nghe vậy, hai con mắt Mộc Tử Lẫm sáng rực lên, nhanh nhẹn nhào tới hôn chùn chụt lên má cô: "Cảm ơn mami!!"
Cô cười xoa đầu nhóc, nhưng trong ánh mắt lại vô cùng ảm đạm. Cô chưa từng nghĩ... mình sẽ lại trở về.
o o o o o o o o o o o
"Ngài đã về."
"Ừm."
Người đàn ông ưu nhã cởi áo vest cùng caravat tối màu đặt vào tay hạ nhân, chân bước thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-ban-tay-anh-da-huy-di-tat-ca/1729478/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.