Toàn thân hắn cứ như bị bấm nút tạm dừng, cứng đờ không thể cử động được, tay chân đều luống cuống không biết đặt đâu cho phải. Ngay lúc đó, một thanh âm ngọt ngào vang lên, như đánh vỡ tất cả phòng tuyến mà hắn dựng lên bao lâu nay, lộ ra phần tình cảm mềm yếu nhất: "A Thần... a Thần..."
Mỗi lần tên của hắn được thốt ra bởi cô, trái tim hắn lại đập lỡ mất một nhịp. Hắn chẳng cần biết trước kia hay sau này là thế nào nữa, hắn chỉ biết ngay lúc này, hắn muốn ôm chầm lấy cô, bù đắp tất cả những đau đớn mà hắn đã trải qua hơn một năm nay.
Hắn siết chặt vòng tay, như muốn đem cả thân thể cô nhập vào trong cốt tủy mình. Hương thơm ngọt ngào pha lẫn mùi rượu mát lạnh cứ xâm lấn lấy tâm trí hắn, thúc đẩy những ý nghĩ đen tối nhất trong nội tâm.
Mộc Miên ngẩng lên từ trong ngực hắn, nhón mũi chân, đặt môi mình lên môi hắn.
Còn hắn, lí trí đã sớm không còn nữa, kể cả đây chỉ là một giấc mơ, hắn cũng nguyện đám chìm vào giấc mơ ngọt ngào này.
Tư Đồ Thần ép người xuống, đảo khách thành chủ, đỡ gáy cô, khiến cho nụ hôn càng sâu hơn.
Hơi thở dồn dập nóng bỏng của hắn phun trên cổ cô, nhẹ nhàng liếm cắn, khiến cô gái vốn đã không tỉnh táo lại càng thêm mơ hồ. Bàn tay to lớn nhanh chóng di động trên cơ thể cô, đem quần áo của cô cởi ra gần hết.
"A Thần, ưm... ah~"
Động tác của hắn không hề nhận lại bất kì sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-ban-tay-anh-da-huy-di-tat-ca/1729476/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.