Bờ môi lạnh lẽo của nam nhân áp lên môi cô, nhẹ nhàng ma sát hai cái rồi rời ra. 
Tư Đồ Thần thỏa mãn ngắm nhìn cô gái bị mình chọc cho đỏ mặt, ngồi ngay ngắn trở lại ghế lái. Còn cô, lúc này chẳng dám ngẩng mặt lên nhìn hắn nữa, xấu hổ tơi mức đầu cũng bốc khói. 
"Anh đưa em về nhà đi." 
Hắn nhíu mày, ngữ khí bằng chằn chặn không nghe ra điều gì bất thường: "Em không muốn ở chung với anh?" 
Mộc Miên cạn lời đưa tay đỡ trán: "A Thần à, anh trẻ con quá đó, nếu em mà về muộn sẽ bị la, anh muốn em bị la sao?" 
Nam nhân quay đầu đi một cách "cao lãnh", ra hiệu "rõ ràng là lấy cớ". Tuy vậy, nhưng hắn không làm trái lời cô, vẫn lái xe tới Mộc trạch. 
Cô bước xuống xe, hơi đắn đo suy nghĩ, cuối cùng thở dài, quay lại hôn vị "phu nhân" đang giận dỗi của mình một 
cái: "Đừng vậy nữa, em thích anh nhất!" 
Môi hắn hơi cong lên, hơi hé phát ra âm thanh: "Ừ. Đi nghỉ ngơi đi." 
Đôi mắt sâu thẳm dõi theo bóng hình mảnh mai của cô gái, từng tia sáng nguy hiểm hiện lên. 
Nếu có thể, hắn chỉ muốn đem cô nhốt lại trong lồng, để cô là của một mình hắn, không bao giờ rời khỏi hắn. Nhưng cô không phải một cô gái nhu nhược yếu đuối, cô giống như một cơn gió, luôn yêu thích tự 
do tự tại. 
Chiếc xe đen mất hút dần trong màn đêm, để lại tiếng gió vù vù trên con đường tĩnh lặng. 
---------------------- Sáng hôm sau - Tập đoàn Tư Đồ -------------------- 
"Tư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-ban-tay-anh-da-huy-di-tat-ca/163344/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.