Mộc Miên vui vẻ mở của bước vào, đã thấy ba mẹ cô ngồi nghiêm chỉnh trên bộ sofa sang trọng. Thấy cô trở về, Mộc Uy, cha của cô đặt tách trà trên tay xuống, trầm giọng: "Về rồi à, lại đây." 
Cô vẫn không hiểu chuyện gì, nhanh nhẹn đến bên cạnh ông ngồi xuống: "Sao vậy ạ?" 
Cha cô chưa kịp mở lời, mẹ cô - Nam Hạ đã sốt sắng nói trước: "A Miên, bạn trai mà con nói mới quen được trước đó, là Tư Đồ Thần sao?" 
"Vâng, có vấn đề gì sao?" 
Sắc mặt Nam Hạ trắng bệch, cánh môi cũng run lên. Cha Mộc thì lập tức đập bàn quát lớn: "Hồ đồ!" 
Mộc Miên bị biến cố này dọa cho ngây người, không hiểu vì sao cha mẹ cô lại có cái biểu tình này. Trầm mặc một hồi, cha cô mới tiếp: "Bây giờ, ngay lập tức chia tay cho cha." 
Cô đứng bật dậy: "Vì sao chứ?" 
"Con còn hỏi vì sao! Con có biết Tư Đồ Thần là kẻ như nào không, hắn căn bản chính là một ác ma, chọc vào hắn không khác gì khắc tên lên tử môn quan!" 
Cô thấy cha mẹ mình có thành kiến đối với hắn như vậy thì vô cùng không hài lòng: "Cha không được nói a Thần như vậy, anh ấy đối xử với con rất tốt, cha mẹ thì hiểu gì chứ!" 
Nói xong, cô quay người chạy bình bịch về phòng, mặc cho hai ông bà đứng nhìn nhau, trong ánh mắt đều là lo sợ. 
Mộc Miên sau khi về phòng, lập tức lấy điện thoại ra gọi cho hắn. 
Đầu bên kia chuông reo tới lần thứ hai mới bắt máy, truyền đến thứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chinh-ban-tay-anh-da-huy-di-tat-ca/163342/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.