Thiên Diệu hoàng cung
Ánh mặt trời vẫn thờ ơ rơi trên phiến ngói lưu ly, ánh lên một ánh sáng nhu hòa.
Tại thiên điện của Từ Trữ cung, một đám cung nữ thái giám đi tới đi lui tất bật.
“Aaaaa…”
Tiếng kêu đau đớn của nữ tử truyền ra từ bên trong, làm cho người ta sợ hãi.
Ở hành lang bên ngoài, nam tử mắc áo bào trắng đi qua đi lại, mái tóc đen được cố định bởi một cây trâm ngọc, đuôi tóc theo mỗi bước chân đi lạimà đung đưa, lộ ra sự lo lắng của hắn.
“Hoàng Thượng giá lâm.”
Thanh âm ẻo lả của thái giám vừa cất lên, bóng dáng cao lớn của Hiên Viên Dạđã xuất hiện. Long bào màu vang dưới ánh mặt trời càng sáng chói mắt,ánh mắt thâm thúy nhìn nam tử áo trắng đa đi qua đi lại hơi hơi layđộng.
“Trù.”
“Hoàng huynh.” Hiên Viên Trù nhìn thấy bóngdáng của Hiên Viên Dạ, giống như nhìn thấy được vị cứu tinh. Bước haibước dài đến bên cạnh Hiên Viên Dạ, bộ dạng luôn ôn nhu như nước của hắn bây giờ lộ rõ vẻ bất an.
“Đã gần một canh giờ (*) rồi, Tứ Dungcòn chưa sinh nữa, phải làm gì đây?” Không biết đứa nhỏ trong bụng có gì không ổn không? Hiên Viên Trù nhin không được suy nghĩ vẩn vơ.
(*) 1 canh giờ = 2 tiếng
“Không sao đâu.” Hiên Viên Dạ vỗ vỗ mu bàn tay của Hiên Viên Trù, nhỏ giọngtrấn an. Lại quay đầu nói với một cung nữ vừa đi tới: “Ngươi vào xem,Vương phi có chuyện gì vậy?”
“Vâng.” Cung nữ đáp, cúi người, đi vào trong.
“Đệ cũng vào xem thử.” Hiên Viên Trù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-tuoi-tieu-yeu-hau/1607342/quyen-2-chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.