Đoàn người vào bàn, Lãnh Loan Loan cùng Hiên Viên Dạ ngồi cạnh nhau, nhóm Dạ Thần ngồi bên cạnh bọn họ. Diêu gia lão ngồi ngay ngắn ở ghế chủ, Diêu Phỉ Phỉ ngồi đối diện nhóm Lãnh Loan Loan. Đôi mắt vẫn nhìm chằm chằm Hiên Viên Dạ như cũ, nhu tình như nước, dường như muốn triệu cáo cho cả thiên hạ biết tình ý của nàng với hắn.
Vạn Oánh Chiêu tức giận đến không khách khí trừng mắt nhìn nàng. Chưa thấy qua nữ nhân không biết xấu hổ như vậy. Còn nói cái gì mà Mê Thành đệ nhất mỹ nữ, tài tình hơn người, khí chất cao ngạo, nàng xem con người này là hồ ly tinh đi mê hoặc phu quân nhà người ta thì có. Cũng không lấy gương mà soi, nàng cùng chủ tử khác nhau một trời một vực, cũng dám liếc mắt đưa tình với gia.
Dạ Thần, Dạ Hồn, Dạ Mị cũng nhíu mi, nhưng bọn họ không phải đương sự. Kết quả là, ánh mắt không đồng nhất đổ về phía Lãnh Loan Loan cùng Hiên Viên Dạ, nhưng vẻ mặt hai người dường như không có biến hóa hóa. Hai người từ lúc ngồi xuống vẫn tay trong tay như cũ, lộ ra vẻ vô cùng thân thiết.
Đôi mắt Dạ Thần ảm đạm, nghiêng đầu nhìn một bên.
Diêu Phú Quý là người thông minh, ánh mắt lợi hại thấy vẻ mặt nữ nhi là đã hiểu, ông cười khẽ. Xem ra nữ nhi cuối cùng đã biết chuyện tình cảm, chính là ánh mắt khôn khéo dừng đôi nam nữ thân mật, trong lòng thở dài, chỉ sợ nữ nhi là hoa rơi cố ý, nước chảy vô tình.
“Không biết công tử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-tuoi-tieu-yeu-hau/1607277/quyen-2-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.