Ba ngày sau
Bầu trời sáng sủa, vạn dặm không bóng mây.
Một đội ngũ với tốc độ rất chậm rãi dần dần tiến vào trong biên giới Thiên Diệu hoàng triều, đi đầu là hai tuấn mã. Người ngồi trên lưng tuấn mã màu đen tay trái là một nam tử áo trắng, sắc mặt lạnh lùng tuấn kiệt, hai mắt hữu thần. Bên hông giắt bội kiếm, mắt nhìn sáu phương, tai nghe tám hướng, rất cảnh giác. Người ngồi trên lưng tuấn mã màu rám nắng tay phải là một nam tử áo lam, mái tóc dài dùng ngọc trâm cột cao, không mang theo binh khí, nụ cười nhẹ vương trên môi. Nhưng hắn cũng mang theo khí thế phi phàm, xem ra thân thủ nam tử này cũng phi phàm như vậy.
Hai nam tử đi phía trước, đi theo phía sau bọn họ là hai gã thị vệ tay giơ cờ vàng thêu chữ. Một chữ “Bắc”, một chữ “Bang” như rồng bay phượng múa trên mỗi mặt cờ, đón gió mà tung bay.
Hai cỗ kiệu tinh xảo đi giữa đội ngũ, được thị vệ bảo vệ trước sau. Bên trong chiếc kiệu màu xanh ngọc là sứ thần Bắc Bang, còn một bên, tấm rèm của cỗ kiệu màu vàng nhẹ nhàng được vén lên, hé ra khuôn mặt động lòng người. Cặp mắt như ánh trăng mùa thu đánh giá không gian bên ngoài cỗ kiệu, mang theo tò mò.
“Mọi người chú ý, phía trước là rừng rậm. Mọi người phải cẩn thận đề phòng.”
Phía trước, nam tử áo trắng quay đầu, nghiêm túc dặn dò thị vệ phía sau. Cơn gió thổi tung y bào của hắn, khuôn mặt lãnh tuấn trầm lại.
“Rõ.” Tất cả thị vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-tuoi-tieu-yeu-hau/1607227/quyen-1-chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.