Thủy Liễm Các.
Nơi đây sáng sủa sạch sẽ, không gian thoáng mát. Từng cơn gió nhẹ khẽ lướt qua, khiến cho rèm cửa phất phơ chập chờn, hương trà nồng đậm thơm ngát.
Mái tóc theo gió nhẹ bay, đôi mắt sáng chăm chú nhìn nam tử đang bước tới. Người này ngũ quan rõ ràng, con ngươi sâu thẳm, mũi cao, đôi môi mỏng, mặc một bộ áo bào màu lam thêu viền vàng, đai lưng khẩm một viên bảo thạch trong suốt. Bước chân uy nghiêm, khí chất cao quý không gì sánh được. Hắn chẳng phải là người lần trước đến rồi đã lại vội vã rời đi sao?
Thủy Liễm đột nhiên cảm thấy trống ngực rộn ràng, hai gò má trắng như tuyết ửng hồng. Vốn nói nơi đây không có chân tình, thế nhưng hiện tại nàng vẫn không thể rời đôi mắt đẹp mê ly khỏi người nam tử kia. Nàng lúc này chân tay luống cuống, đâu còn tác phong của hoa khôi đứng đầu đâu?
"Liễm nhi a, ngươi lo lắng gì chứ ? Xin mời công tử ngồi." Tú bà thấy Thủy Liễm si ngốc nhìn nam tử áo bào lam, nàng khé cau mày. Nàng thiên toán vạn toán không có ngờ tới, chính mình khéo tay dạy dỗ, Thủy Liễm cũng không thể đối phó, bị mỹ nam tử kia mê hoặc. Việc này nhưng nguy rồi, vạn nhất hai người này thực sự là nhằm tứ đại hoa khôi mà tới, vậy không phải là mỗi người đều bị hắn mê hoặc đi sao?
"Dạ, mụ mụ" Thủy Liễm lấy lại tinh thần, hướng nam tử áo bào lam hành lễ. Nàng nở nụ cười yếu ớt, dịu dàng nói, “Vừa rồi ta thất lễ, xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-tuoi-tieu-yeu-hau/1607160/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.