Sáng ngủ dậy Âu Dương Uyên Ngôn thiếu điều bị hù cho giật mình dù cô đã chuẩn bị tâm lý là hai người lại ngủ chung. Cô nghi đêm hôm qua hai người tranh cãi anh không muốn nhìn cô nhưng chưa gì hôm nay tỉnh giấc đã thấy người nằm bên cạnh đang say ngủ rồi.
Âu Dương Uyên Ngôn nằm nhẹ xuống gối mượn ánh mặt trời nhìn kỹ người đàn ông bên cạnh, không biết từ lúc này mà khao khát được chạm vào anh khống chế khiến cô không kiểm soát được bản thân, bàn tay nhỏ của cô chạm nhẹ lên sống mũi cao rồi mí mắt, mày kiếm sắc bén, gò má hoàn hảo của người đàn ông. Lúc ngủ những nét lạnh nhạt cùng sắc bén theo đó đều biến mất chỉ để lại một vẻ đẹp như thiên thần ngự trị trên khuôn mặt anh.
Trên giường Âu Dương Uyên Ngôn vẫn duy trì trạng thái nhìn anh, ngón tay mơn trớn trên khuôn mặt Nam Cung Tử Hàn. Đến khi nhìn lại cô mới phát hiện cô đã rất gần khuôn mặt anh rồi. Gần đến nỗi cô có thể nhìn thấy hàng mi của người đàn ông, nếu được cô có thể thần không biết quỷ không hay mà hôn anh nữa kìa.
Suy nghĩ táo bạo này làm cô ngượng ngùng, tim Âu Dương Uyên Ngôn tăng tốc như đi tàu lượn siêu tốc, cô cảm giác như đầu muốn nổ ầm vậy. Cô lén lút nhìn người đàn ông đang say ngủ.
Anh ấy đánh ngủ say như vậy.... Nếu... nếu hôn anh ấy một cái chắc anh ấy không phát hiện đâu. Nhưng anh ấy hiện đang mất trí cũng không yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-tram-chin-muoi-chin-buoc-di/2422360/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.