" Làm ơn! Có ai không, làm ơn cứu chúng tộ, van cầu các người hãy cứu lấy chúng ta!! Làm ơn!!!! "
Hân Nghiên đã ngất lịm đi bây giờ em không biết phải làm thế nào. Hiểu Tinh vừa khóc vừa gào trong vô vọng, cánh rừng này quá lớn rồi
" Tỷ..tỷ!! Đừng, đừng bỏ em, đừng bỏ rơi em mà! LÀM ƠN, CÓ AI KHÔNG CỨU CHÚNG TÔI VỚI "
Em dùng hết sức lực để gào thét
" LÀM ƠN, CỨU TỶ TỶ!!!!!!! "
Tay cô càng lúc càng lạnh, hơi thở cũng yếu dần, yếu dần
" Tỷ tỷ. Mau tỉnh lại cho em, tỉnh lại cho em đi mà, em xin chị đấy "
Em lấy tay cô áp vào mặt mình, nước mắt rơi lả chả vào mặt cô, nước mắt vô cùng ấm nóng
" Hàm Hân Nghiên! Em ghét chị lắm, ghét lắm mau tỉnh dậy cho em, tỷ tỷ thất hứa, thất hứa, em ghét chị, ghét chị "
Em la hét trong vòng 2 tiếng đồng hồ, hét đến nỗi lạc cả giọng, tắt cả tiếng. Đã mấy ngày em không ăn không uống còn la hét trong mấy tiếng liên tục. Cơ thể nhỏ làm sao chịu được
Thứ duy nhất bây giờ em có thể làm chính là ôm chặc lấy cơ thể lạnh toát của cô, để cơ thể ấy cho em một chút can đảm
Tít tít tít
Một tuần sau
Một cô gái được đưa vào bệnh viện cách đây một tuần trong tình trạng vô cùng nguy kịch
' Tỷ tỷ ngốc! Tỷ tỷ ơi...Tỷ tỷ '
( Đừng...đừng, đừng đi. Quay lại đây, đừng )
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-thang-muoi-ngay-duoc-soai-ty-bao-nuoi/2986699/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.