Hân Nghiên cũng không hiểu vì sao lại làm ra hành động như thế
" Ngài làm gì vậy!! "
Hiểu Tinh không muốn đụng mắt với cô, em chỉ muốn một mình quên đi cô như cái cách cô đã quên đi em
" Tôi, tôi xin lỗi! Tôi chỉ là không muốn em bỏ chạy thôi "
Nhìn cô ấy kìa đột nhiên dịu dàng như thế làm gì? Là để em yêu cô rồi lại phải chịu tổn thương hay sao?
" Em sẽ không chạy, ngài mau buông em ra đi!! "
Lời nói ấy sao mà khó nghe đến thế chứ!!
Hân Nghiên thấy em đã khó chịu nên cũng không muốn làm em đau
" Tôi muốn mua lại quả bóng này!! "
Em cuối mặt
" Là cho chị Uyển Tinh sao??? "
Cô ậm ừ khiến em rất đau
" Đước vậy, thì ngài lấy đi "
Em tháo sợi dây buộc quả bóng ra rồi đưa cho cô
" Hết bao nhiêu?? "
Hân Nghiên lấy ví tiền ra nhưng Hiểu Tinh thở dài một cái u sầu
" Không cần nữa, không đáng giá nữa rồi "
Hôm nay em chỉ muốn đi dạo một lúc nhưng đột nhiên thấy lại những hồi ức nho nhỏ giữa cô và em và một lời hứa chưa bao giờ được thực hiện
" Ngài đã có thứ ngài muốn vậy bây giờ em có thể đi chưa? "
Em nhìn cô một cách thất vọng, ánh mắt đó nhìn cô khiến cô không vui một chút nào
" Về nhà sao?! Đi cùng tôi đi "
Hiểu Tinh nhẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-thang-muoi-ngay-duoc-soai-ty-bao-nuoi/2986667/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.