Hôm nay, tôi có đến nhà sách, mua lấy vài cuốn viết về văn hóa truyền thống Việt Nam để bố xung thêm kiến thức. Điện thoại trong túi xách đổ chuông, sim mới nên tôi chỉ lưu được số điện thoại của bố mẹ và bà nội. Tần ngần một lúc mới nhớ là số cô bạn thân gọi tới.
"Alo, tao nghe đây!" tôi gọi lại."Mọe cái con ranh con này! Số cũ của mày đâu sao tao gọi mãi không được? Đang đâu về nhanh nhớ, tao ở nhà mày chờ được nửa tiếng rồi đấy!" giọng nó hơi to, tôi quên bật nhỏ tiếng, cả nhà sách đều ngoáy lại nhìn chằm chằm."Rồi rồi! Bà cô tổ của tôi ơi! Giận thì giận, mắc mớ gì nói to thế? Tao về ngay bây giờ đây!" tôi tắt máy rồi lên xe đi về.Ban Mai là cô bạn thân tôi quen từ thời cấp 1, cậu ấy có tính nóng nãy, với người ngoài lúc nào cũng cau có. Bề ngoài xinh đẹp, giàu có nhưng khó gần ấy làm các nam thanh niên sợ chẳng giám đến gần. Với tôi thì khác, chúng tôi đã quá hiểu tính nhau, thế nên trước mặt chẳng ngần ngại gì bộc lộ bản tính thật.
Vừa về đến cửa là đã thấy nó chống nạnh đi đi lại lại, tôi nịnh nọt ôm cánh tay nó hỏi:
"Xin hỏi chị đẹp đến đây kiếm em có chuyện gì thế ạ!""Mày trốn ở cái xó xỉnh nào đấy? Sao cả tuần nay tao gọi lại thuê bao?""Vào phòng tao đi! Rồi tao kế cho nghe!"Tôi dẫn nó vào phòng, lấy trong tủ ra bộ đồ cưới màu đỏ đã được khâu vá lại cẩn thận, đưa cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-doi-muoi-cho/3738444/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.