[ Tại An vương phủ]
Trong đêm tối tĩnh mịch, tiếng gõ canh vang lên từng nhịp, đường xá đã dần thưa thớt ánh đèn.
Cảnh Điền đang ngồi xem thư do Mạc lão tướng quân Mạc Đức Bình gửi tới thông báo về tình hình ở biên ải.
Đông quốc đã cử thêm 1 vạn binh mã đến trấn áp, quân ta cử đi lại chỉ có phân nửa. Tình thế cao thấp đã thấy rõ, lão đang dâng xớ lên chúa thượng xin chiêu dụ thêm quân lính đến trợ giúp.
Trong điện Ứng Hòa, Cảnh Đức đang bận rộn phê chuẩn tấu chương, trên người mặc long bào, phong thái uy nghiêm, đĩnh đạc. Anh em nhà vua toàn trai tài tuyệt sắc, so với nhau cũng một chín một mười làm nữ nhi trong thiên hạ phải chao đảo một phen.
Mấy năm nay, việc xung đột ở biên cương đang ngày càng căng thẳng, các quan đại thần cùng nhau dâng sớ xin làm hòa với Đông quốc. Nhưng làm hòa thì cùng với việc phải đánh đổi phần đất Khương Châu – nơi giáp biên giới hai nước.
Muôn đời nay, ông cha ta đã hi sinh thân mình bảo vệ bờ cõi, bảo vệ từng tấc đất nước nhà. Chỉ vì tránh xung đột biên cương mà hiến đất cho giặc, như thế thì hổ hẹn lắm thay.
Cảnh Điền thúc ngựa chạy vào cung gặp vua ngay trong đêm, tình hình biên cương biến loạn, không thể chần chừ. Hắn một thân thường phục màu xanh lam, ánh mắt dưới ngọn nến sáng như sao đêm.
- “Thần tham kiến chúa thượng!” Cảnh Điền bước vào hành lễ.
- “Miễn lễ!” vua khoát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-doi-muoi-cho/3727840/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.