Có những chuyện phản khoa học, chẳng tài nào lý giải, ví như tôi này, đùng một cái là xuyên không, kỳ lạ làm sao. Tuy trải nghiệm ấy có nhiều biến cố, xong lại đầy bất ngờ và thú vị, để tôi kể các bạn cùng nghe...
Năm ấy, tôi vừa tròn 6 tuổi, ham chơi trèo lên cây Ổi đỏ cạnh ao hái quả, chẳng may trượt chân chúi đầu xuống nước. Tưởng cuộc sống đến đây chấm hết thì giật mình bật dậy, mắt dáo dác nhìn xung quanh. Cạnh tôi là hồ nước trong vắt, cây xanh cùng hoa thơm trải dài một khoảng rộng.
Một cậu bé mang áo Ngũ thân, trông chỉ hơn tôi vài tuổi đang nhìn chằm chằm. Tóc cậu ta búi gọn, vóc dáng nho nhã, phong thái uy nghiêm, nhìn là biết ngay con nhà quyền quý.
- "Hoàng cung canh gác nghiêm ngặt, ngươi vào đây bằng cách nào?" cậu đi quanh tôi một vòng, cất giọng dò hỏi.
- "Chào anh, em tên Quỳnh Chi, năm nay 6 tuổi!"
Tôi chớp đôi mắt to tròn, đưa bàn tay mũm mĩm, trắng ngần thân thiện chào hỏi.
- "Chào em! Ta tên Cảnh Điền, năm nay 12 tuổi!" Cậu cũng đưa tay lên giống tôi, nhưng đứng tần ngần mãi, chẳng biết phải làm sao.
Tôi cười như được mùa, nắm lấy tay cậu chỉ dẫn:
- "Phải bắt tay như này này! Đây là chào làm quen, anh đã biết chưa?!"
- "Vậy à? Thú vị quá!" Cảnh Điền cười ngượng ngùng, đưa tay gãi đầu.
Từ phía xa có đoàn người hớt hãi chạy đến, trang phục gọn gàng, hẳn là vải tốt, mãi sau này tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-doi-muoi-cho/3727835/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.