"..... "
Bước chân Diệp Già Lam cứng lại, trong lúc nhất thời tiến cũng không được lùi cũng không xong.
Ánh mắt sắc bén của Chủ Nhiệm Giáo Dục đảo qua, đèn pin chuyển đến, chiếu trên dưới cô một lượt, hiển nhiên đã coi người đang đứng ở khu vực ngồi xem coi thành kẻ trong cuôch mất rồi.
Hai nữ một nam.
Chủ nhiệm sống đến tuổi này, đã gặp đủ loại yêu sớm, nhưng thể loại tình tay ba giống hôm nay thì vẫn chưa từng đụng phải
Tay cầm đèn pin của ông vừa thu lại, "Đều vào văn phòng cùng tôi ngay!"
"Tôi thật muốn xem xem ba người các cô các cậu lại làm cái bài tập gì!"
Tiếng chuông vào lớp vang lên, quẩn quanh khắp trốn.
Chủ nhiệm xoay người đi ở phía trước hỏi: "Học lớp mấy hả?"
Nữ sinh kia lên tiếng trước, giọng yếu ớt, giống như đã bị dọa khóc đến nơi rồi: "Lớp 17 năm hai ạ......."
Năm hai, từ lớp 17 đến lớp 20 đều là học sinh lớp năng khiếu, yêu sớm là điều tối kị.
Như trong dự kiến.
Nữ sinh không chỉ có giọng không lớn, đến tiếng bước chân cũng nhỏ, y như liễu rủ trong gió nhìn thấy mà thương.
Diệp Già Lam không khỏi quay đầu nhìn đương sự bị cáo trạng kia
Ánh sáng mờ ảo, cô chỉ có thể miễn cưỡng thấy khuôn mặt anh, không lạnh lùng cũng chẳng dịu dàng, giống như có phủ lên một lớp ánh sáng mờ ảo, khuôn mặt ẩn giữa bóng tối, nhìn không rõ lắm.
Đường Ngộ không nhìn cô, chân dài vẫn nhấc cất bước.
Diệp Già Lam thấy phong thư vừa rồi bị anh đè đôi giày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-chuong-thanh-tho/86643/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.