*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng Vân Hoan lại nghe rõ.
Không chỉ nghe rõ câu khi của Diệp Già Lam mà còn nghe rõ tiếng "Ân" kia của Đường Ngộ.
Trong lòng cô nàng tràn đầy vui mừng nằm trên mặt đất, nhắm mắt cong thành hai mảnh trăng khuyết, chờ bạch mã vương tử của cô thân sĩ ưu nhã ôm cô dậy.
Kết quả đợi một hồi lâu, vương tử vẫn không hề có động tĩnh gì.
Trợn mắt nhìn lên, lại thấy bác sĩ Diệp ở trước mặt hơi hơi nhíu mày lại.
Diệp Già Lam sinh ra đã có một đôi mày liễu xinh đẹp, mảnh lại dài, cong cong dịu dàng, dưới mày đẹp lại là đôi mắt mềm mại như nước.
Cô cũng không hề động đậy.
Vân Hoan có chút gấp gáp, đưa mắt ra hiệu không được, cô nàng đành dứt khoát dùng lực ho mạnh một tiếng
Tiếng không nhỏ, chỉ nháy mắt, thậm chí đã áp luôn cả tiếng xe réo chung quanh.
Đường Ngộ khẽ nhíu mày, rũ mắt nhìn xuống
Vân Hoan rốt cuộc cũng có cơ hội nghiêm túc nhìn thẳng vào vương tử của mình.
Đuôi mắt vương tử hơi nhếch lên, mí mắt rũ xuống, độ cung làm cho ánh nhìn càng thêm dịu dàng câu nhân, mũi cũng cao thẳng cực đẹp.
Nhìn xuống chút nữa, môi hồng răng trắng.
Đến cả tóc cũng vừa ở độ dài cô nàng thích
Chứng vọng tưởng lại phát tác, Đường Ngộ vừa liếc nhìn cô nàng một cái, Vân Hoan đã cảm thấy anh ở trong tối liếc mắt đưa tình.
Cũng không uổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-chuong-thanh-tho/86641/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.