Lực sát thương của chiếc nhẫn kim cương trên tay Diệp Già Lam thật sự quá lớn.
Tô Cẩm Kha vô duyên vô cớ bị giáng một đòn nặng nề, mấy ngày sau cũng không dám nhắc đến cái tên Đường Ngộ thêm lần nào nữa.
Sau 5 ngày, hai người từ nhà ga Nam Thành ngồi xe về Bắc Thành.
Lúc lên xe là tầm chạng vạng, Diệp Già Lam ngủ hơn nửa hành trình, khí tỉnh lại đã là tờ mờ sáng ngày kế tiếp.
Trong xe có tiếng gáy của hành khách hết đợt này đến đợt khác, còn loáng thoáng có tiếng nói chuyện nho nhỏ, hỗn loạn trộn lại, Diệp Già Lam không ngủ lại được.
Cô mở di động ra nhìn thời gian.
Hơn 6h sáng.
Cách Bắc Thành còn một ngày.
Tô Cẩm Kha kế bên vẫn đang ngủ, Diệp Già Lam nhẹ nhàng lấy đồ dùng rửa mặt trong túi ra, đi toilet sửa sang lại một chút.
Sau khi về, Diệp Già Lam cũng không nằm xuống, mà lấy di động ra lướt Weibo, sau đó lại vào nhóm trên WeChat.
Vì hợp với ý nghĩa đi thư giãn nên mấy ngày nay, Diệp Già Lam không hề vào xem, lần này liếc qua, lại thấy được không ít tin tức.
Phần lớn là kêu gào việc gặp phải ba bệnh nhân kì lạ cùng cường độ công việc quá lớn.
Diệp Già Lam lướt mười phút, cũng không thấy Đường Ngộ nói câu nào ở trỏng.
Đến 7 giờ rưỡi, Diệp Già Lam gửi tin cho anh: 【 rời giường chưa? 】
Người nọ rep cũng mau: 【 vừa mới chuẩn bị ngủ. 】
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-chuong-thanh-tho/2077940/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.