Đây chính là khoảnh khắc dịu dàng hiếm có từ khi bọn họ gặp lại nhau.
Dịu dàng đến mức Diệp Già Lam có chút không phân rõ là mơ hay thực.
Cô dùng sức chớp chớp mắt, mãi đến khi xác định người mình đang ôm là chân thật, mới cong cong môi.
Giây tiếp theo, tay ôm bên hông cô hơi hơi buông ra.
Người nọ nhẹ nâng cằm cô lên, sau đó anh cúi đầu, nụ hôn che trời lấp đất đã hạ xuống.
Diệp Già Lam dựa lên vách tường, đầu nhẹ nhàng ngửa ra sau, mới vừa phối hợp há miệng thở dốc, cửa bên cạnh đã bị người ta gõ vang.
Ba tiếng không dài không ngắn, lại rất rõ ràng vang lên bên tai.
Cằm Diệp Già Lam vẫn bị Đường Ngộ nâng lên, không thể động đậy, chỉ theo bản năng xoay chuyển đôi mắt, sau đó cô thoáng thấy một bóng người.
Người nọ đứng cách bọn họ không đến nửa thước, như không có gì, cứ nhìn hai người bọn họ thân thiết.
Diệp Già Lam chưa từng gặp phải cảnh như thế.
Trước kia lúc ở đại học, buổi tối, cô và Đường Ngộ hôn nhau dưới bóng rừng cây cũng đã thấy hãi hùng khiếp vía, sợ đột nhiên có người đi qua nhìn thấy.
Rõ ràng là động tác thân mật của các cặp tình lữ tình trong thời kì yêu cuồng nhiệt, nhưng có thể là do vấn đề tính cách, đóng cửa lại chuyện gì cũng được, nhưng trước mặt người khác thì không được.
Hiện tại người này đứng ngay bên cạnh, như đang cố ý thưởng thức hai người bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-chuong-thanh-tho/2077926/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.