Diệp Già Lam hoàn toàn hóa đá, quần áo cũng quên phải mặc luôn.
Cô ngơ ngẩn mắt đối mắt với người đàn ông hơn nửa phút, cuối cùng vẫn là Đường Ngộ mở miệng trước: "Tỉnh rồi?"
“……”
Giọng nói rõ ràng, không phải ảo giác.
Diệp Già Lam lúc này mới phản ứng lại, vội vàng kéo chăn che khuất thân thể: “Anh…… Anh sao lại ở nhà tôi hả?”
Đường Ngộ đẩy cửa vào.
Trong tay anh có bưng một chén cháo, lúc đặt lên tủ đầu giường, hương cháo ngào ngạt tỏa ra bốn phía, nháy mắt đã che lấp một hương vị kì quái nhàn nhạt trong phòng.
Diệp Già Lam không tự giác nhăn mũi.
Đường Ngộ không trả lời vấn đề của cô, khóe mắt hơi hơi nhíu: “Không phải muốn tới bệnh viện sao?”
Ngụ ý: cô nên rời giường rồi.
Diệp Già Lam đương nhiên có thể hiểu rõ ý anh.
Nhưng mà Đường Ngộ đang đứng cách cô còn chưa đủ nửa thước kia kìa, đừng nói rời giường, ngay cả dũng khí kéo chăn xuống Diệp Già Lam cũng chả có.
Cô xiết chặt ngón tay, lúc khẩn trương đến mức móng tay hơi hơi trắng, màn hình di động lóe sáng một cái.
Tô Cẩm Kha rep lại rất đúng thời điểm: 【 Loan Loan, tuy tớ biết có thể cậu không tiếp nhận nổi, nhưng tớ vẫn muốn nói với cậu, hôm qua cậu…… Không chỉ cưỡng hôn Đường Ngộ thôi đâu……】
câu kế tiếp Tô Cẩm Kha chưa nói xong.
Không cần cô nàng nói xong, tự Diệp Già Lam cũng biết là chuyện gì.
Hèn gì toàn thân cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-chuong-thanh-tho/2077912/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.