*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Diệp Già Lam không quay đầu lại, mắt cô vẫn nhìn về phía trước, ánh mắt vừa vặn dừng trên cửa văn phòng.
Ánh mắt mấy người đều tập trung trên người cô, phía sau cô lại có một ánh mắt cực nóng.
Diệp Già Lam càng ngày càng không hiểu được ý Đường Ngộ
Trước kia anh thích kiểu con gái gì cô còn có thể miễn cưỡng đáp được, chứ đến hiện tại…… cô chỉ nghĩ tới người phụ nữ gặp ở quán trà ngày hôm đó.
Dịu dàng hiền lành, mỗi cử chỉ mỗi nụ cười đều là phong tình.
Không phải do cô nghĩ nhiều.
Thật sự là không khí lúc đó thật sự quá ấm áp, ai liếc mắt một cái xem qua đi đều sẽ cảm thấy giống người một nhà.
Diệp Già Lam nhẹ nhàng nuốt xuống.
Vân Hoan bên cạnh dẫn đầu không kìm nén nổi, kéo tay áo cô hỏi: “Bác sĩ Diệp, sao chị không nói lời nào?”
Ý thúc giục của cô nàng cực kì rõ ràng.
Diệp Già Lam nhíu mày, “Chị cũng không biết.”
Lời này không lớn không nhỏ, giọng điệu cũng không nóng không lạnh.
Nữ bệnh nhân vừa rồi nhẹ nhàng xuy một tiếng, “Bác sĩ Đường, cô ấy nói cô ấy không biết kìa……”
Cô ta vừa nói vừa hất hất tóc, mùi nước hoa trên người lại theo động tác này tản ra không ít, người phụ nữ hồn nhiên không phát hiện ra, một tay chống lên bàn làm việc nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-chuong-thanh-tho/2077903/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.