*Cận thủy lâu đài: là một câu thành ngữ, ý chỉ tháp gần nước, có thể đón ánh trăng đầu tiên. So sánh như thế ý nói vì ở gần mà có cơ hội được ưu tiên đạt được thành quả hơn, có lợi hơn. Tương tự câu "gần quan được ban lộc" mà bên dưới đề cập.
_______
"Cũng hôn rồi nhỉ?"
Câu anh dùng là câu hỏi.
Hô hấp Diệp Già Lam cứng lại, tầm mắt không tự giác hướng lên trên, cô nhìn qua, vừa lúc có thể nhìn thấy cổ áo blouse trắng ngay ngắn của người nọ, bên trong là cổ áo sơ mi cũng đồng dạng màu trắng, không cài kín nút áo, nhìn văn nhã lại đứng đắn.
Anh thật sự đã mặc áo blouse trắng thể hiện đúng soái khí của hình tượng nam bác sĩ trong phim thần tượng rồi.
Ánh mắt Diệp Già Lam ngừng trên cổ áo Đường Ngộ, tim vẫn chưa ổn định lại, vừa muốn thề thốt phủ nhận, đã nghe anh nhẹ giọng hỏi: “Nếu không hôn sao lại không dám nhìn anh?”
“……”
Quả nhiên là đã quên.
Anh quả thực đã quên chuyện hôm qua, nhưng những chuyện trước đây lại nhớ rõ ràng.
Diệp Già Lam vốn dĩ không phải kiểu người phóng khoáng gì, 3 năm quen Đường Ngộ, mỗi lần hôn nhau xong lại mất ít nhất 2" không dám nhìn mặt anh.
Mắt người nọ cực đẹp, sau khi hôn, ngọn lửa nơi đáy mắt lại càng thêm mãnh liệt.
Diệp Già Lam trước kia không dám nhìn, cô sợ sẽ cầm giữ không được.
Nhưng, lúc này, cô lại không thể không nhìn.
Đường Ngộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-chuong-thanh-tho/2077898/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.