“……”
Lúc Diệp Già Lam ăn kẹo bông gòn thích ăn xung quanh.
Cô không dám nghĩ xem chỗ Đường Ngộ ăn kia đã từng bị mình cắn chưa nữa.
Không đúng thì tốt, nhưng nếu có…… sao lại cảm thấy không đúng lắm nhỉ?
Diệp Già Lam mở to hai mắt nhìn anh, cách một cái kẹo bông gòn, cô tựa hồ có thể ngửi được hơi thở nhàn nhạt của người phía đối diện, hợp lại với vị ngọt thanh, tim cô đột nhiên đập thình thịch.
Bên cạnh có bạn học đi ngang qua nhìn đến, trong đám ồn ào, dường như có tiếng huýt sáo.
Diệp Già Lam nhấp khóe miệng, vị ngọt tỏa ra đầu lưỡi, thấm thẳng xuống tận đáy lòng.
Đường Ngộ thật sự chỉ nếm một miếng, trước sau cũng chỉ mất có vài giây, sau vài giây, anh ngẩng đầu, lại kéo khoảng cách ra.
Vẫn là hương vị đường hóa học như cũ.
Nhưng lại không giống như lần trước lắm.
Không khí có thay đổi.
Mãi đến khi bên cạnh có người chen qua mua kẹo bông gòn, bả vai Diệp Già Lam bị người kia nhẹ đẩy một cái, cô mới phản ứng lại, nắm chặt xiên kẹo bông gòn, vừa muốn lùi ra chỗ ít người, tay không cầm kẹo bông gòn đã bị người ta túm lấy, kéo lên phía trước.
Diệp Già Lam thiếu chút nữa ngã vào trong ngực anh.
May mà cô phản ứng rất nhanh, dừng chân đúng lúc.
Đường Ngộ buông tay ra cũng mau, Diệp Già Lam thậm chí còn chưa đứng vững, theo bản năng lại phải túm lấy cổ tay anh.
Có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-chuong-thanh-tho/2077885/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.