*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Bỏ lỡ là cuộc điện thoại không ai tiếp; bỏ lỡ là khuôn mặt dưới tán dù ngày mưa; bỏ lỡ là hình bóng bên kia vạch kẻ đường, mà cậu, vẫn còn ngay bên cạnh.”
***
Trong đại sảnh sáng sủa rộng rãi của sân bay Trung Ương có rất nhiều người qua lại. Những hành khách bay chuyến mười giờ sáng đẩy đồ lên trước làm thủ tục kiểm tra hành lý với nữ phục vụ.
Sảnh chờ to như vậy, ai ai cũng hối hả nhộn nhịp. Phần lớn hành khách đều nhân lúc chờ đợi máy bay mà chỉnh lý lại đồ đạc.
Ngoại trừ bầu trời, sân bay là nơi mà Nhâm Viễn quen thuộc nhất.
Lúc này anh đang chờ xuất phát, ngồi trong phòng nghỉ chuyên dụng của nhân viên nói chuyện phiếm cùng đồng nghiệp.
Bởi vì là chuyến bay bay trở về quốc nội, thành viên trong đội bay ngoại trừ vài đồng nghiệp người Trung Quốc, còn có nhiều người Hà Lan tóc vàng mắt xanh hơn. Cơ trưởng Van mặc đồng phục màu đen là người Amsterdam (1); nhân viên phục vụ Milla cũng là người Hà Lan sinh tại Đan Mạch… Nếu nói người có quan hệ tốt nhất với mình trong cả đội bay, thì chính là vị cơ phó cấp cao của chuyến bay lần này.
Người đàn ông tên gọi Ông Hiểu Thần này có một khuôn mặt khiến đàn ông đố kỵ, có góc có cạnh, tựa như đao khắc rìu đục. Có lẽ bởi vì bộ dạng đó, cho nên mới rất được người yêu thích. Trên trên dưới dưới có ai mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-cay-so-tinh-nhan/86121/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.