Anh nói mấy nghìn mấy vạn mét, cũng chẳng qua là cùng bay lên cùng đáp xuống, để bên nhau mà thôi.”
Sáng sớm, Lạc Kiểu Xuyên vừa tắm xong sảng khoái nhẹ nhàng, quấn một cái khăn từ phòng tắm đi ra, nhìn thấy người nằm trên giường đã tỉnh.
Cười nịnh nọt hỏi han anh: “Tối hôm qua ngủ ngon không?”
Nhâm Viễn trưng ra vẻ mặt không có âm mưu gì hơi hơi nhăn mày, nghiêm túc lại vô tội nhẹ giọng nói một câu: “Anh có chút khó chịu.”
Lạc Kiều Xuyên đứng ở bên giường, nghiêng đầu cười với anh: “Thiệt hay giả, đau à?” Trong giọng nói cũng có nửa tin nửa ngờ.
“Không phải, thế nhưng…”
Nhìn vẻ nghiêm túc trên mặt Nhâm Viễn, Lạc Kiều Xuyên nghĩ là thật cho nên ngồi xuống bên cạnh anh, đầy vẻ ba phải săn sóc hỏi han: “Ey, rốt cục là làm sao thế?”
Không ngờ vừa dựa sát vào một cái, đã bị Nhâm Viễn ấn mạnh xuống bên dưới. Người nọ híp mắt cười, “Thật ra cũng không sao, anh chỉ không thể thích làm chủ nợ mà thôi, thế nhưng ‘đã nợ, thì phải trả’, điều này là em dạy mà.”
Lạc Kiều Xuyên giơ chân đạp anh một cái, ra sức vật lộn với Nhâm Viễn một trận.
Đúng lúc này máy tính có âm báo mail mới, Lạc Kiều Xuyên đẩy mạnh cái tên đang nằm đè trên mình ra, bật người như lò xo ra khỏi giường đi kiểm tra mail, mới coi như mượn cơ hội này thoát khỏi nanh vuốt của anh.
Là Sam Waks. HANDSOME FURS ARENA vốn không có trong lịch trình, nên hắn phải bắt chuyến tàu cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-cay-so-tinh-nhan/2489027/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.