*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Khi yêu anh, tất cả hệ thống miễn dịch ở trước mặt anh đều giòn tan như sương mai.”
___________________
Cách xa đã bao nhiêu năm, lại quay về nơi này mừng năm mới. Kim đồng hồ mỗi ngày đều sẽ lặng lẽ đi qua con số 12h lúc rạng sáng, chỉ có một ngày này, được giao cho ý nghĩa đặc biệt.
Nhâm Viễn trong bữa tối vì để thỏa mãn lòng hiếu kỳ của Lạc Kiều Xuyên, đều nói về phong tục năm mới người của Hà Lan.
“Đã ăn bánh táo vòng (1) chưa?” Đó là món điểm tâm cuối năm truyền thống đến nỗi gần như mỗi nhà mỗi hộ ở Am-xtéc-đam đều sẽ làm để ăn vào dịp năm mới.
Lạc Kiều Xuyên lắc đầu, “Làm như thế nào?”
“Muốn nếm thử?”
Thấy Nhâm Viễn vẫn cứ cười cười, Lạc Kiều Xuyên bĩu môi, “Sao chứ, cậu sẽ làm chắc?”
Nhâm Viễn đặt khăn ăn trong tay xuống, ngồi thẳng người, “Tuy rằng có lẽ cậu chưa từng gặp ba tôi, nhưng trước đây tôi hẳn là đã nói với cậu, ba tôi là một đầu bếp… Vả lại, còn là nổi tiếng của Hà Lan.”
Lạc Kiều Xuyên trả lời bằng ánh mắt vậy thì cũng không có gì tài ba, lại thấy người kia nói rằng: “Ngạn ngữ không phải có câu —— hổ phụ vô khuyển tử (*) sao.”
(*) hổ phụ vô khuyển tử: cha là hổ thì con không thể là chó, ý nói cha giỏi thì con cũng giỏi
Cầm theo chai vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-cay-so-tinh-nhan/2488971/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.