Văn phòng Trịnh Gia. 
Trịnh Kỳ mặt như than phủ, răng nghiến đến bành má, sắc môi huyết trắng, trán nổi đầy gân, một tay cầm ghế được bọc da xịn xò cũng đã bị từng ngón tay như kìm thép kia giận dữ kéo rách bung một mảng. 
Trên bàn, họng súng đầy đạn chỉ chờ lên cò. 
Nhất Dương cố gắng khuyên nhủ xoa dịu tình thế: 
- Anh Kỳ, bình tĩnh lại một chút, nếu anh một súng bắn chết cậu ta, e rằng lũ phóng viên chắc chắn sẽ thêu dệt đủ thứ. Việc các bào thai không giữ được cũng như anh là Gay sẽ càng bị bới sâu khó lòng kiểm soát. 
- Hơn nữa bây giờ thân phận của cậu ta toàn bộ đều bị giấu kín, em điều tra thế nào cũng không ra. Nếu lỡ như cậu ta là con của một Gia tộc nào đó, cố tình bày trò trúng số để hợp thức hóa số tiền kia dưới chân cậu ta thì sao?. Nếu thực sự xảy ra chuyện,còn không phải sẽ là cái cớ hợp pháp để bức Trịnh Gia vào chân tường? 
Xoảng! 
Trịnh Kỳ dùng họng súng gạt vỡ tan chiếc bình nước thủy tinh sang trọng. 
Mày cau vào một đường chặt chẽ. 
Nhất Dương biết lời mình đã thấm, bổ sung: 
- Những lời nói vừa rồi trên tivi chứng tỏ rõ ràng trí tuệ cậu ta không được bình thường. 
- Theo em, trước hết chúng ta cứ thử nói chuyện với cậu ta xem sao, rồi hãy tính tiếp. 
- --------- 
Thế nhưng mà thảm thương cho một Nhất Dương vốn suy tư nhiều mưu nhiều mẹo. Cái gì mà còn định mời nó uống trà đàm đạo! 
Bởi vì Lục Xám 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chin-cach-cau-sung/202793/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.