Chuyển ngữ: Jane
“Còn chưa cho em ăn no à?”
***
Dù sao Nghiêm Trấn chỉ là một người đàn ông bình thường.
Dẫu tự chủ có giỏi cỡ nào, gặp tình huống kiểu này cũng không nhịn được.
Vì vậy anh nhanh chóng mò gel bôi trơn trên tủ đầu giường rồi chui vào trong chăn: “Là tự em chuốc lấy, lát nữa khóc đấy.”
“A… Ừm…” Tô Cẩn Tâm đã hai mắt rưng rưng rồi, nghe thấy Nghiêm Trấn nói vậy, bèn tức khắc mím chặt bờ môi, dùng sức nhẫn nhịn.
Nghiêm Trấn lại bị cậu chọc cười, khẽ hôn khóe mắt đỏ au của cậu: “Được rồi, không trêu em nữa, muốn khóc thì khóc.”
Tô Cẩn Tâm cái hiểu cái không mà “Ừa” một tiếng, hàng mi dài run rẩy, nghiêng đầu đi tìm bờ môi Nghiêm Trấn, lại thè đầu lưỡi ra ngoài, đưa vào giữa hàm răng Nghiêm Trấn. Đầu lưỡi của cậu linh hoạt và mềm mại, giống hệt một cục kẹo dẻo sống động, ăn lâu sẽ cảm giác ít vị ngọt, Nghiêm Trấn vừa ngậm mút nó, vừa mở rộng kĩ lưỡng giúp cậu —— Tính toán cẩn thận thì đã nửa tháng chưa làm, mặc dù Nghiêm Trấn rất muốn, song nếu nóng nẩy sẽ khiến cậu bị thương, chỉ dám đút một ngón tay trước, dần dần tiến vao theo thứ tự.
Mà chính Tô Cẩn Tâm thì đã không chờ nổi nữa rồi, ban đầu còn dùng bắp đùi non mịn vụng trộm cọ hông Nghiêm Trấn, lúc sau thì hết nhịn nổi quặp hai chân lại, ưỡn eo ma sát dương v*t cương cứng của anh, lẩm bẩm cầu Nghiêm Trấn nhanh chút đỉnh —— Nghiêm Trấn chịu đựng tới đầu đầy mồ hôi, làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chim-tuoc-cung-long-vang/4599379/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.